Thứ Năm, 11 tháng 7, 2013

CHỮA VIÊM XOANG BẰNG CÂY GIAO NÊN HAY KHÔNG NÊN

CÂY XƯƠNG CÁ (CÂY GIAO)
I/ Mô tả:

Là một loại cây thuộc họ xương rồng, không lá, không gai. Có nơi lại gọi là cây nọc rắn, cây càng tôm, cây xương khô, cây giao hay cây san hô xanh. Cây mọc hoang nhiều nơi. Ở thôn quê, cây có thể dùng làm hàng rào. Thân chỉ gồm nhiều đốt tròn có đường kính như chiếc đũa, màu xanh, có độ dài không đều, mọc tủa ra các phía. Lá nhỏ, hẹp, rụng sớm, chỉ còn cành nhánh trơ trọi. Thân khi bẻ ra thấy nhiều mủ màu trắng đục như sữa, và chính mủ này là tác nhân trị bệnh của cây.

http://www.bacsiviemxoang.com/

Cây dễ trồng bằng cách cắt cành và giâm xuống đất ẩm. Đoạn cây được cắt ra nên chọn hơi lớn một chút, từ 3, 4 đốt trở lên, để đảm bảo cây mạnh, dễ bén rễ. Nếu lấy cây để dùng nhưng chưa xài tới thì nên giâm ngay xuống đất để giữ độ tươi của cây (cây không bị khô mủ) để dùng dần. Sau khi giâm, ta tưới nước vừa phải mỗi ngày, không nên tưới quá nhiều và chậu phải thoát được nước để tránh cây bị ngập úng. Sau vài ngày thì cây sẽ bén rễ, rồi dần sẽ nhảy nhánh con, phát triển mạnh.

Để chọn cây thuốc tốt: khi bẻ nhánh ra thấy có nhiều mủ trắng đục như sữa (cây thường có nhiều mủ, nhưng trong vài trường hợp có thể không có hoặc có quá ít mủ, thường là do môi trường trồng như: đất, thiếu nước, thiếu nắng, …).

Lưu ý: Vì thuộc họ xương rồng, có mủ đục nên cây có đặc tính là mủ có hại cho mắt. Do đó, khi thao tác làm thuốc (cắt, bẻ, …) nhất thiết phải thật cẩn thận, tránh để mủ này dính vào mắt (có thể mang kiếng, …), bởi vì mủ có khả năng làm đui, mù mắt. Nếu mủ dính vào tay, chân, … thì dùng xà bông rửa ra dễ dàng. Dính vào áo, quần: dùng chanh để tẩy ra. Còn nếu đã lỡ dính vào mắt: ta rửa mắt bằng nước sạch rồi nhắm mắt lại, dùng chanh thoa bên ngoài mí mắt.

II/ Công dụng:
Công dụng chủ yếu là chữa chứng bệnh viêm xoang mũi. Tuy nhiên, không phải bất cứ trường hợp nào của bệnh cây thuốc này cũng có thể trị được, dù tỷ lệ này là rất cao, khoảng trên 90% người bệnh được trị khỏi.

Cây còn có thể trị được các bệnh khác như: mụt thịt, viêm, trặc tay chân, đau đầu trun, cá đâm, rắn, rít cắn, kiến, ong đốt, …

III/ Cách trị bệnh viêm xoang mũi bằng phương pháp xông hơi:

- Chuẩn bị một cái ấm nước nhỏ (nhôm, sành đều được nhưng không dùng để nấu nước uống vì sợ độc).

- Lấy một tờ lịch treo tường lớn quấn xéo lại thành một cái ống dài, đặc biệt lưu ý: Ống phải dài khoảng 5 tấc (50cm) chứ không được làm ngắn hơn vì sẽ quá nóng, dễ bị phỏng da còn nếu dài quá thì hơi không đủ mạnh để hít. Ống phải quấn sao cho 1 đầu vừa hoặc lớn hơn miệng vòi ấm còn 1 đầu nhỏ hơn để hít. Nếu có ống tre nhỏ hay trúc được thông lỗ giữa các mắc (đốt) cây thì tốt hơn, nhưng không được dùng nhựa, dễ̃ nóng chảy!

- Mở nắp ấm, đổ vào cỡ 1 chén nước.

- Cân 500g (nửa ký) cây thuốc rồi chia làm 7 phần đều nhau, dùng trong 1 tuần, mỗi ngày 1 phần. Nếu không có cân thì có thể đếm cỡ chừng 15-20 đốt cây thuốc cho 1 ngày dùng. Thường buổi sáng dùng phần lớn lượng cây thuốc trong phần thuốc của cả ngày, chừa lại 1 vài nhánh nhỏ để đến chiều bổ sung lượng thuốc đã bốc hơi. Nếu dùng 1 lần 1 ngày thì cho trọn phần thuốc đã định vào 1 lần.

- Cắt nhỏ các đốt cây (thành cỡ phân nửa của lóng tay) rồi thả vào ấm. Nên cắt cây ngay trên miệng ấm, để cho mủ cây nhỏ vào ấm càng tốt. Phải luôn cẩn thận tránh mủ văng vào mắt, nguy hiểm.

- Đặt ấm lên bếp (loại có thể tăng giảm lửa, như là bếp gas mini).

- Đầu tiên, vặn lửa thật lớn cho nước trong ấm sôi lên.

- Khi thấy hơi xông ra nhiều từ vòi ấm thì bớt lửa đến cực nhỏ, canh sao cho hơi vẫn còn bốc ra nhẹ ở vòi ấm là đủ để hơi không quá nóng.

- Kế tiếp, đưa một đầu ống đã quấn vào vòi ấm, còn một đầu cho vào mũi để hít hơi xông lên.

- Thời gian xông: 2 lần trong 1 ngày (sáng và tối). Thuốc đã dùng buổi sáng nên để dành và hâm lại dùng buổi tối. Khi hâm dùng lần 2 thì nhớ bổ sung thêm một ít nước cùng với vài đốt cây mới. Sau đó đổ bỏ, hôm sau làm lại liều thuốc mới. Nên xông 2 hôm đầu mỗi lần 20 phút, từ ngày thứ 3 đến ngày thứ 5 mỗi lần 25 phút, sau đó xông 30 phút mỗi lần và duy trì như vậy cho đến hết bệnh. Khi bệnh đã khỏi nên xông củng cố thêm vài lần, mỗi lần 45 phút rồi mới nghỉ hẳn. Trẻ em nên xông với thời gian ngắn hơn người lớn, tập làm quen dần rồi tăng thời gian lên.

Lưu ý:
- Nên bắt đầu xông ngay khi vừa bốc hơi, để tận dụng lúc chất mủ còn đậm đặc sẽ đạt hiệu quả nhanh.

- Vì hơi xông ra rất nóng, nên ta có thể hít một lát, khi thấy nóng quá thì quay mặt ra thở bên ngoài, rồi lại quay vào xông tiếp. Nên linh động để xông 1 cách thoải mái. Chẳng hạn: lúc đầu để ống gần mũi, khi quen được hơi nóng thì mới chạm nhẹ vào mũi. Nên kết hợp với việc tăng giảm lửa để có độ nóng chịu được.

- Không nên ngồi chính diện với vòi ấm, nên để vòi ấm quay hơi nghiêng sang 1 bên để tránh hơi nóng xông thẳng. Còn nếu thấy vẫn không chịu nổi hơi quá nóng thì có thể để nước sôi rồi tắt bếp, hít cho đến lúc thấy hơi còn quá ít thì mở bếp cho nước sôi lại rồi tiếp tục làm như trên.

- Nên xông kiên trì cho đến hết hẳn, bệnh nặng có thể xông đến 30 ngày. Sau đó duy trì thêm 1 vài lần cho chắc ăn rồi ngưng, không nên lạm dụng. Về sau, nếu tái phát mới xông tiếp.

- Cây này hễ bệnh càng nặng thì xông sẽ càng có hiệu quả nhanh. Còn bình thường, chỉ sau từ 3, 4 lần xông sẽ thấy thuyên giảm rõ. Nếu xông quá lâu mà vẫn không có chút kết quả gì thì chỉ có thể là không “chịu thuốc” (người bệnh ở một dạng lạ của bệnh, thường ít gặp).



- Khi tắt bếp, nên hít tiếp cho đến nguội để tận dụng hơi nóng nhẹ, hít sâu vào tận hốc mũi.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét